Lịch Sử Loài Người II Lyrics

by Lê thương

Ðoạn 2: /
/ /
///[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]///
/ Người dẫn giải: /
/ Ðó là lịch sử đau xót của loài người /
/ Ðó cũng là số phận của muôn vật muôn loài từ ngàn xưa /
/ Từ lúc: /
/ /
/ Giọng nam: /
/ Người đi tìm hạt giống trồng cây /
/ Người đi tìm mảnh đá làm dao /
/ Từ khi người tìm ra lửa đào /
/ Ðến khi làm được súng giết nhau /
/ Lòng con người cũng chưa nguôi ác tàn đâu /
/ /
/ Người dẫn giải: /
/ Không, loài người không phải tự nhiên mà tàn ác /
/ Mà chính vì lẽ sinh tồn /
/ Vì một số mạng khắt khe run rủi /
/ Mà loài người phải tranh đấu diệt trừ lẫn nhau đó thôi /
/ Nhưng cũng lắm khi vì những lẽ tham ô /
/ Những mộng bá đồ mà trở nên tàn ác /
/ /
/ Mộc Lan: /
/ Thôi, nói làm chi nhiều những chuyện buồn thảm đó (nói) /
/ (Hát): Xuân qua rồi dẫn thu qua /
/ Rồi đông đưa lại dẫn xuân về /
/ /
/ Giọng nam & toàn ban: /
/ Dương gian còn mãi dương gian /
/ Hận dân sinh còn vẫn chưa hàn /
/ /
/ Mộc Lan: /
/ Mây tan thành nước mưa trôi /
/ Rồi bay lên về kiếp tan hồi /
/ /
/ Giọng nam & toàn ban: /
/ Ði trong cuộc sống gian truân /
/ Bàn chân ta dầy nếp phong trần /
/ /
/ Giọng nam: /
/ Luật đời từ xưa buộc ta phải luôn tranh đấu /
/ Tranh đấu để chống thời gian /
/ Tranh đấu để tránh lầm than /
/ Tranh đấu để kiếm bạc vàng /
/ Từ cơn đớn đau tình duyên /
/ Ngả sang khát khao bạc tiền /
/ Ðời ta không lúc nào yên /
/ /
/ Giọng nam & toàn ban: /
/ Ðời ta không lúc nào yên /
/ /
/ Mộc Lan: /
/ Ðường trường vạn lý /
/ Bước đi dặm muôn trùng /
/ Nhìn vào sử ký /
/ Bước chân ra hãi hùng /
/ Qua bao thác ghềnh /
/ Ði tìm một ngày mai /
/ Thắng bao nghịch cảnh /
/ Vẫn còn đi suốt đời…………. /
/ (Mộc Lan, giọng nam & toàn ban lập lại đoạn này cho đến khi mờ dần) /
/ /
/ Lời cuối (toàn ban hát) /
/ Trông trời mờ ám /
/ Dòng nước xanh vẫn trôi ra ngoài, ra khơi ngoài /
/ Trong khuya vắng /
/ Nhìn cố hương thêm tủi niềm thương /
/ Như buồm đời gió /
/ Lòng héo khô trong cơn mong chờ, /
/ Gửi mơ hồ khoan /
/ Nhờ tháng năm trôi theo xa xăm /
/ /
/ Giọng nam /
/ Rồi chiếc thuyền chở đoàn người đau khổ /
/ Trôi mãi trên dải trường gian /
/ Về đến quê cha đất tổ /
/ Về hạnh phúc đơn thuần /
/ Hay về cõi vô chừng của biến đổi………..