Quan Thế Âm Lyrics

by Phạm Duy

Có bà mẹ đi tìm con trên đỉnh đồi lan trắng/
/ Có bà mẹ đi tìm con trong động hang lan vàng/
/ Có bà mẹ đi tìm con bên bờ sông lam tím/
/ Có bà mẹ đi tìm con trong thung lũng cỏ hoang./
/ Trên đỉnh mùa Xuân, mẹ ta thương cả rừng hoa lá/
/ Trong mùa Hạ, bên bờ lau, Mẹ yêu tiếng ve rầu rầu/
/ Thu về nằm trong bụi cây, nhớ mây trời xanh ngát/
/ Nuôi một đàn chim mồ côi, khi Ðông tuyết lạnh rơị/
/ /
///[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]///
/ Bốn mùa hoa đua nở, bốn mùa Mẹ lang thang/
/ Tìm con, loà đôi mắt, gọi con, lời đã khan/
/ Khóc con, lệ đã cạn, thương con, lòng vắng hoang/
/ Nhớ con, sầu đã ngất, đợi con, hồn đã tan./
/ Tay Mẹ đang quờ quạng, như một cành khô khan/
/ Nhớ con tìm khắp chốn, rời rã cả thời gian/
/ Khi còn là thiếu phụ, thơm như nhành ngọc lan/
/ Ðến nay, già tóc trắng, tìm con đà mấy trăng./
/ /
/ Thế rồi, một hôm Mẹ chết, hơi Mẹ trong trời chưa hết/
/ Ôm cả trần gian đầy vơi, nhân loại đeo tang người/
/ Tim Mẹ thành ra trùng dương, máu Mẹ thành sông thành nước/
/ Ôi đời trầm luân, Mẹ thương, chiếu ánh sáng từ quang./
/ Bây giờ Mẹ đã thành mơ, hơi Mẹ hoá thành hơi gió/
/ Bốn mùa ngồi nghe mọi nơi, tiếng Mẹ ru bồi hồi/
/ Xưa là Mẹ đi tìm con, tiếng Mẹ ru buồn khắp chốn/
/ Bây giờ hiện thân Mẹ chung, tiếng Mẹ hát ru dịu dàng/
/ Tiếng Mẹ hát ru dịu dàng/
/ Tiếng Mẹ hát ru dịu dàng./
/